(PLO)- Người bị ngộ độc thực phẩm được yêu cầu chủ cơ sở bồi thường chi phí điều trị, thu nhập bị mất và tổn thất tinh thần.
Ngày 23-12, Sở Y tế TP.HCM cho biết tính đến 10 giờ sáng cùng ngày, các cơ sở y tế trên địa bàn TP.HCM đã tiếp nhận và điều trị cho 102 người có triệu chứng nghi ngộ độc thực phẩm sau khi ăn bánh mì.
Các trường hợp nghi ngộ độc thực phẩm đều có tiền sử ăn bánh mì được mua tại tiệm bánh mì NH, đường Độc Lập, khu phố Ngọc Hà, phường Phú Mỹ, TP.HCM.
Trước đó, ngày 21-12, liên quan vụ ngộ độc thực phẩm do ăn bánh mì Hồng Vân khiến 203 người phải nhập viện, Sở Y tế tỉnh Quảng Ngãi công bố nguyên nhân ban đầu là thực phẩm nhiễm nhiều loại vi khuẩn nguy hiểm. Đồng thời vi khuẩn Salmonella spp và Staphylococcus aureus được tìm thấy trong các mẫu bệnh phẩm và nguyên liệu.
Từ đó, nhiều bạn đọc đặt câu hỏi: nạn nhân có quyền được bồi thường ra sao, cần thu thập chứng cứ gì để bảo vệ quyền lợi về sức khỏe?

Nêu quan điểm về vụ việc, luật sư Trần Minh Hùng, Đoàn Luật sư TP.HCM cho biết:
Với hậu quả gây ngộ độc thực phẩm hàng loạt, chủ tiệm bánh mì phải đối mặt với nhiều loại trách nhiệm pháp lý như trách nhiệm hình sự hoặc hành chính, song song đó là trách nhiệm bồi thường thiệt hại dân sự.
Cụ thể là theo Điều 584 và Điều 590 Bộ luật Dân sự năm 2015, người gây thiệt hại do xâm phạm sức khỏe của người khác phải bồi thường toàn bộ thiệt hại phát sinh.
Đối với các nạn nhân bị ngộ độc thực phẩm, các khoản bồi thường hợp pháp bao gồm chi phí hợp lý cho việc cấp cứu, điều trị, phục hồi sức khỏe, tiền thuốc men, viện phí; thu nhập thực tế bị mất hoặc bị giảm sút trong thời gian điều trị; chi phí hợp lý cho người chăm sóc trong trường hợp người bị hại mất khả năng lao động tạm thời; đồng thời còn phải bồi thường khoản tổn thất về tinh thần, với mức tối đa không quá năm mươi lần mức lương cơ sở do Nhà nước quy định tại thời điểm giải quyết.
Trong trường hợp vụ việc có nhiều người bị hại, các nạn nhân có quyền yêu cầu bồi thường riêng lẻ hoặc cùng nhau khởi kiện dân sự, hoặc tham gia vụ án hình sự với tư cách người bị hại để yêu cầu tòa án giải quyết đồng thời phần trách nhiệm bồi thường.
Để bảo đảm quyền lợi hợp pháp của mình, người dân cần chủ động thu thập và lưu giữ các chứng cứ chứng minh mối quan hệ nhân quả giữa việc sử dụng thực phẩm và thiệt hại về sức khỏe.
Các chứng cứ quan trọng bao gồm chứng từ chứng minh việc mua bánh mì như hóa đơn, phiếu thu, lịch sử thanh toán chuyển khoản, tin nhắn đặt hàng hoặc các dữ liệu điện tử khác; hồ sơ bệnh án, giấy ra viện, toa thuốc, kết quả xét nghiệm, biên lai viện phí; giấy xác nhận của cơ quan, đơn vị sử dụng lao động về việc nghỉ việc, giảm thu nhập hoặc tài liệu chứng minh thu nhập bình quân trước khi xảy ra ngộ độc; cùng với đó là lời khai của nhân chứng, hình ảnh, video, thông báo hoặc kết luận điều tra của cơ quan y tế, cơ quan chức năng. Đây là căn cứ quan trọng để cơ quan tiến hành tố tụng hoặc tòa án xem xét trách nhiệm bồi thường thiệt hại.
Ls Hùng cho rằng, từ thực tiễn các vụ ngộ độc thực phẩm xảy ra thời gian qua, cần tăng cường các biện pháp quản lý nhà nước về an toàn thực phẩm theo hướng phòng ngừa.
Pháp luật hiện hành cho phép và khuyến khích việc truy xuất nguồn gốc thực phẩm, do đó cần tiến tới áp dụng rộng rãi và bắt buộc mã QR truy xuất nguồn gốc đối với các cơ sở kinh doanh thực phẩm ăn liền, đặc biệt là thức ăn đường phố.
Việc công khai thông tin về nguồn nguyên liệu, thời gian chế biến, hạn sử dụng và giấy chứng nhận đủ điều kiện an toàn thực phẩm không chỉ giúp cơ quan quản lý dễ kiểm soát mà còn tạo điều kiện để người tiêu dùng tự kiểm chứng và lựa chọn.
Đồng thời, cần tăng cường kiểm tra đột xuất, xử lý nghiêm các trường hợp vi phạm, gắn trách nhiệm pháp lý của chủ cơ sở với hậu quả thực tế gây ra, tránh tình trạng xử phạt hình thức. Chỉ khi chế tài đủ nghiêm và cơ chế quản lý minh bạch, quyền được bảo vệ sức khỏe của người tiêu dùng mới được bảo đảm đúng với tinh thần của pháp luật hiện hành.
Nguồn: https://plo.vn/tu-hang-loat-vu-ngo-doc-thuc-pham-nhung-viec-nan-nhan-can-lam-de-duoc-boi-thuong-post888141.html

